Tặng Khang
Ta đi vào cõi vô cùng
Ngắm trăng hoa nở một vùng phiêu diêu
Dừng chân cuối dãi ráng chiều
Hồn tan tác giữa trăm chiều nắng thu
Ta đi vào cõi sa mù
Gặp em đợi giữa thiên thu mây ngàn
Dắt nhau về chốn nhân gian
Vẽ nên trời đất âm dương ngũ hành
Ta đi vào cõi xưa xanh
Đọc thư tịch cổ biết mình hư vô
Thế nhân xa bến xa bờ
Trăm năm xếp một cuộc cờ chưa xong
Ta đi vào trận bão lòng
Phất phơ một rãi lụa mông lung buồn
Nghe sương khói phủ trong hồn
Bước chân níu giữa hai dòng thực hư
Ta gầy guộc bởi ưu tư
Em ngây ngô mải trò chơi trốn tìm
Về ngồi hát với trái tim
Thì thôi dù được dù không cũng đành
Ta đi vào cõi xưa xanh
Đọc thư tịch cổ biết mình hư vô
Thế nhân xa bến xa bờ
Trăm năm xếp một cuộc cờ chưa xong
Ta đi vào trận bão lòng
Phất phơ một rãi lụa mông lung buồn
Nghe sương khói phủ trong hồn
Bước chân níu giữa hai dòng thực hư
Ta gầy guộc bởi ưu tư
Em ngây ngô mải trò chơi trốn tìm
Về ngồi hát với trái tim
Thì thôi dù được dù không cũng đành
Hương Trà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét