Bến xa,
người bỏ đi rồi
Hoàng hôn ở lại
núi đồi chông chênh
Ngày buồn tênh,
chiều buồn tênh
Thả lời sương khói lên miền hư vô
Tìm trong lối cỏ ven hồ
Dấu chân miên mộng
hong khô
mắt cười
Tóc sương
se sắc
nắng trời
Nghe trong xa vắng đầy vơi tiếng lòng.
Trần Anh Dũng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét