Thứ Bảy, 22 tháng 2, 2014

Thơ : TRÀ MY MỘT THUỞ



Trà My một thuở buồn như lệ
Mây núi che ngang một nẻo trời
Có kẻ xa xăm nhìn bóng xế
Chạnh lòng mơ phố nhớ chơi vơi

Trà My một thuở vui như hội
Trai gái lên non, đuốc sáng rừng
Đây đỉnh Ngọc Linh nghiêng bóng núi
Năm Tầng thác ngọc thắm hoa xuân


Trà My một sớm mai nhớ lại
Bất chợt bâng khuâng một nỗi buồn
Bất chợt dáng xưa nhòa trong mắt
Nghe đời tầm tả những mưa tuôn.


                                                         Trần Anh Dũng


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét