Chi xin anh làm chiếc khăn khi em khóc
Thấm khô giọt lệ buồn em mang
Thơ Thu Phong
Hãy tựa đầu lên bờ vai anh
Nơi đó là bình yên
Nơi đó anh sẽ nghe
Lời trái tin em biết hát
Anh sẽ kể em nghe
Những buổi chiều
Mình anh lang thang trong quán nhạc
Ly cafe để quên
Bong bóng vỡ, cơn mưa chiều dịu mát.
Rồi anh sẽ hát em nghe
Trịnh Công Sơn,
bài Nguyệt ca
huyền hoặc
Buồn hơn cả ánh trăng.
Hãy tựa đầu lên bờ vai anh
Nơi đó là bình yên
Nơi đó anh sẽ nghe
Tiếng trái tim em biết khóc
Em sẽ kể anh nghe
Đêm Hà Nội
Nồng nàn như trong cổ tích
Chao chao chùa Trấn Quốc
Sóng Tây Hồ làm vỡ cả vừng trăng.
Rồi em sẽ đọc anh nghe
Những mùa thu
Buồn như không có thật
Hồ gươm lung linh bóng nguyệt
Lời thơ hiền và đẹp như tranh
Hãy tựa đầu lên bờ vai anh
Nơi đó là bình yên
Nơi đó anh sẽ làm chiếc khăn
Mỗi khi em khóc.
Mình anh lang thang trong quán nhạc
Ly cafe để quên
Bong bóng vỡ, cơn mưa chiều dịu mát.
Rồi anh sẽ hát em nghe
Trịnh Công Sơn,
bài Nguyệt ca
huyền hoặc
Buồn hơn cả ánh trăng.
Hãy tựa đầu lên bờ vai anh
Nơi đó là bình yên
Nơi đó anh sẽ nghe
Tiếng trái tim em biết khóc
Em sẽ kể anh nghe
Đêm Hà Nội
Nồng nàn như trong cổ tích
Chao chao chùa Trấn Quốc
Sóng Tây Hồ làm vỡ cả vừng trăng.
Rồi em sẽ đọc anh nghe
Những mùa thu
Buồn như không có thật
Hồ gươm lung linh bóng nguyệt
Lời thơ hiền và đẹp như tranh
Hãy tựa đầu lên bờ vai anh
Nơi đó là bình yên
Nơi đó anh sẽ làm chiếc khăn
Mỗi khi em khóc.
Hương Trà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét