Thứ Bảy, 22 tháng 2, 2014

Thơ : MÊ HOẶC


Gửi theo hơi sương núi cuối chiều giăng lãng đãng
Vó khập khừ, nhạc ngựa cuối đèo xa
Một mình ta,
Hề là...ta, đi hái mây ngàn đợi trong làn gió muộn
Hề là...Em, dừng tay quay sợi!
Trắng đêm nay, ta ngồi nhìn bàn tay
         ngà ngọc
                   vò sương
Hề là ... ta xoay trần ra,
         đêm mang mang,
                   rừng sương phương Bắc
Chén rượu khuya,
          đêm nay ta quên uống
                   bởi cùng bàn tay em
                            mê miết … nõn nà.
Ta và em - hành hương - đi về nơi xa lắc
Hề là em - hoa nhài - giắt trên suối tóc
Hề là em – hoa ngâu – chìm thâu đáy mắt
Ta hoà vào em, em hoà vào ta – như quên trời đất – ta ướp hương rừng.
Ta lái thuyền đi
         hề là … hồ sen hương ngát
Vớt những giọt sương - hề là… sương,
         đêm qua quên hẹn tự tình
Em về, đun lửa cuối đình
Dưới dàn tuyết nguyệt chúng mình hòa chung
Đêm nay trăng lên
Hề là…Ta đợi trăng lên
Sao đêm lung linh
Hề là… em, ngà ngọc đôi bàn tay xinh
Khói tỏa theo
          đôi bàn tay
                   huyền mặc
Đêm thơm
Ngào ngạt
Hương tình!
Cạn một dãi Ngân Hà trong vắt
Chén trà đêm
          toả men sương
                  tiếng đàn khuya u tịch
Ta làm Trang Tử
          hề là … mơ
                   giấc mơ Hồ Điệp
Em làm Mỹ Hương
          hề là… hương
                  ngào ngạt duyên tình!

Hương Trà


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét